Kính thưa quý vị
đại biểu, Kính thưa quý thầy cô, Kính thưa ba - mẹ cùng các bạn học sinh
thân mến!
Hôm nay,
em rất vinh hạnh được đứng dưới sân trường Nguyễn Trãi thân thương này, đại
diện cho toàn thể các bạn khóa 54, nói lên những cảm xúc nghẹn ngào trong
giờ phút tạm biệt thiêng liêng này!
Kính thưa
thầy giáo, cô giáo thân yêu của chúng em!
Mùa hè của 3 năm trước, chúng em đã vỡ òa hạnh phúc khi biết mình đậu vào
ngôi trường danh tiếng – trường THPT Nguyễn Trãi này. Chúng em đã nôn
nao, hồi hộp đi dưới con đường ngộp bóng dương, âm thanh vi vu của cành
lá đã nâng bước những học sinh vừa ngơ ngác vừa tự hào khi được bước
vào cánh cổng uy nghiêm của trường THPT Nguyễn Trãi. Những thầy cô, anh
chị rất thân thiết chào đón chúng em, khiến chúng em bớt ngỡ ngàng, nhanh
chóng hòa vào không khí vui chơi. Những tiết sinh hoạt cờ vừa nghiêm
trang vừa đầm ấm tình thầy trò. Tiếng nói trong trẻo của cô hiệu
trưởng như tiếng cô tiên dìu chúng em vào thế giới của tình yêu
thương. Những giờ dạy đầu tiên sao khác hẳn ở cấp 2 !. Tất cả những
thầy giáo, cô giáo đều dìu dắt chúng em vào một thế giới tri thức
mênh mông quá. Tất cả đều bỡ ngỡ, lạ lẫm nhưng nhờ tình yêu thương
của thầy - cô đã giúp chúng em bắt nhịp được với phương pháp học tập
mới. Thế là những tiết dạy của thầy cô đã cuốn hút chúng em lúc
nào không biết. Chúng em biết say sưa với kiến thức mới, thấy mình
khôn lớn hơn, mở mang tầm mắt hơn; biết sống yêu thương mọi người xung
quanh; biết nhận ra sự vất vả của thầy cô, cha mẹ, để mỗi chúng em
biết tự nhủ phải cố gắng học tập để không phụ lòng thầy cô, cha mẹ
!
Thắm thoát,
đã 3 năm trôi qua, một mùa hè nữa lại đến. Nhưng
mùa hè năm nay sao mà xao xuyến, bịn rịn quá ! Mái trường đã không còn
là mái trường tri thức nữa mà nó đã hóa thành ngôi nhà hạnh phúc
của chúng em. Hàng dương già, cây phượng đỏ, ghế đá xếp hàng dưới
sân trường như rưng rưng đổ lệ khi biết phải chia tay. Những người
thầy, người cô nơi đây sẽ hóa thành người thân luôn hiện về trong ký
ức của chúng em mỗi khi chúng em gặp khó khăn ở môi trường mới.
Chúng em không muốn xa thầy cô, không muốn rời vòng tay ấm áp của tình
yêu thương mà thầy cô đã ươm mầm trong mỗi chúng em, không muốn rời xa
mái trường chất chứa biết bao kỷ niệm tuổi học trò. Chốc lát đây,
sau buổi lễ này, dù không muốn nhưng chúng em cũng phải nghẹn ngào nói lời
tạm biệt, để bay vào tương lai mà chính thầy cô là những người thợ
miệt mài chắp cánh cho chúng em. Biết bao nhiêu kỷ niệm thầy trò, kỷ
niệm về thầy cô, kỷ niệm bạn bè đang ùa về trên mi mắt, đọng trên
hàng dương, trên cái bàn cái ghế quen thuộc.
Chúng em xin
cám ơn tất cả: cô Hiệu trưởng đã tạo điều
kiện tốt nhất cho chúng em học tập thoải mái, tất cả thầy cô giáo
dù chật vật trong cuộc sống nhưng khi lên lớp toàn tâm trong tiết dạy,
những cô chú nhân viên thật thân thiết…Tât cả tình yêu thương nơi đây,
chúng em xin khắc ghi trong tim mãi mãi và sẽ làm hành trang trên con
đường nhiều chông gai phía trước. Tình yêu thương ấy đã thấm sâu vào mỗi
chúng em từng ngày, từng giờ, từng phút, từng giây; để hôm nay, chúng em có đủ
tự tin bước vào một cuộc hành trình mới. Giờ đây, trong giây phút này, chúng
em có thể tự hào mà nói rằng chúng em là học trò của trường THPT Nguyễn Trãi
này. Chúng em xin chân thành xin lỗi tất cả thầy cô vì đã nhiều lần
làm phiền lòng thầy cô. Chúng em xin hứa sẽ sống thật tốt, tạo lập tương
lai tốt xứng đáng là học trò của mái trường có bề dày truyền
thống dạy tốt- học tốt trong hơn nửa thế kỉ qua.
Kính thưa ba, mẹ
của chúng con !
Thấm thoát 18
năm đã trôi qua. Đó là khoảng thời gian chúng con
được sống trọn vẹn trong tình yêu thương nồng ấm của mẹ và sự bao bọc, chở che
của ba. Nhưng chưa bao giờ chúng con biết nói lời yêu thương dành tặng
cho ba, mẹ. Giờ đây, ngay lúc này đây, khi đang đứng trước bước ngoặt quan
trọng của cuộc đời mình, chúng con muốn dành những lời yêu thương và biết ơn
chân thành nhất đến ba mẹ, những người đã nâng bước chúng con đi trong suốt chặng
đường dài vừa qua.
Sinh ra và nuôi
lớn chúng con, ba mẹ trải bao nhiêu khó nhọc. Nhưng
dạy dỗ để chúng con nên người, càng muôn phần vất vả. Và giờ con mới hiểu, chỉ
có ba mẹ mới cho con tất cả mà không mong nhận lại, chỉ có ba mẹ mới hy sinh thầm
lặng vì chúng con đến thế mà không bao giờ toan tính nghĩ suy. Công lao mẹ
cha quả như trời như biển. Vậy mà chúng con đã quá vô tâm hời hợt trong suốt 18
năm qua.
Chỉ cần được ai
đó giúp đỡ trong chốc lát, chúng con đã vội vàng nói tiếng cảm ơn.
Nhưng chưa có lần nào, chúng con cất lời cảm ơn với ba mẹ ! Hôm nay là một ngày
đặc biệt, một cột mốc đáng nhớ trong cuộc đời, một phần của ước mơ đã được thực
hiện. Tốt nghiệp, không chỉ trở thành niềm tự hào của gia đình mà còn là bước
ngoặt lớn, mở ra cả một tương lai sáng lạng phía trước. Đi về phía mặt trời và
hoàn thành ước mơ mà chúng con ấp ủ. Thời gian nghiệt ngã rồi sẽ dần lấy đi sức
khỏe và tuổi tác mẹ cha. Hiện tại, chúng con chưa biết và chưa thể làm gì để
báo hiếu cho ba mẹ. Vì vậy, kì thi quan trọng sắp đến, chúng con xin hứa sẽ cố
gắng làm bài thi với kết quả tốt nhất. Bởi chúng con kịp hiểu rằng thành công của
chúng con hôm nay là niềm hạnh phúc lớn nhất của ba và mẹ. Chúng con muốn nói với
ba mẹ một điều, trong lòng con ba mẹ luôn luôn là tín ngưỡng, là tình yêu đẹp
nhất trên đời. Dù thành công hay thất bại, có một người con vẫn yêu ba mẹ da diết.
Thời gian có làm chúng con quên mất đi nhiều điều nhưng không thể làm tình yêu
này phai nhạt.
Các bạn khóa 54 thân mến !
Chúng ta là những học sinh trưởng thành từ trường
THPT Nguyễn Trãi, chúng ta hãy xin hứa là chúng ta sẽ sử dụng những tri thức, kỹ
năng và tình yêu thương mà thầy cô nơi đây đã trang bị cho chúng ta để
phục vụ cho lợi ích chung của cộng đồng, xã hội và sẵn sàng chia
sẻ với người khác. Chúng ta phải không ngừng học hỏi, tự hoàn thiện
bản thân, nâng cao khả năng tự học trọn đời với tính trung thực và
lòng tự trọng thật cao.
Cuối
cùng, chúng em kính chúc thầy cô
trường NT tràn đầy sức khỏe để đưa thêm những thế hệ học sinh đến bến bờ
thành công; kính chúc ba mẹ dồi dào sức khỏe sống mãi bên chúng con. Con xin hết!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét