Thứ Năm, 10 tháng 12, 2015

BÀI THƠ: NHỚ ƠN THẦY

Sân trường ngập vắng lặng
Bỗng tiếng ve ngân vang
Giật mình nhớ bâng khuâng
Giấc mơ tà áo trắng.


Thầy ơi con đã hiểu
Nhọc nhằn nặng vai thầy
Con học hành cố gắng
Trở thành người trò ngoan.


Bao nhiêu là bụi phấn
Là bấy nhiêu nỗi niềm
Bao nhiêu là nét chữ
Là bấy nhiêu công thầy.

Cơn gió vô tình thổi
Tóc thầy màu mây khói
Cho con vào tương lai
Sao chưa kể thầy ơi!


Con nhớ mãi ơn thầy
Dù năm tháng đi qua
Như hoa kia vẫn trắng
Tỏa hương thơm cho đời.

(Viết năm 2015 với bút danh NGUYỄN NHẬT ĐÔNG)


Thứ Tư, 9 tháng 12, 2015

BÀI THƠ: ĐẤT NƯỚC VÀ THƠ VĂN



Khi Bác đọc Tuyên ngôn

Nước ta được Độc lập

Dân tộc chưa trọn vui

Pháp dã tâm quay lại

Tái xâm lược nước ta.

 

Tuổi trẻ đất Hà thành

Lên đường giữ biên cương

Ôi đoàn quân Tây Tiến!

Rất hào hùng, hào hoa

Xứng danh lính cụ Hồ.

 

Ở miền cao Tây Bắc

Bọn chúa đất lộng hành

Khiến Vợ chồng A Phủ

Phải bỏ làng Hồng Ngài

Đến Phiềng Sa sinh sống

 

Ở đồng bằng Bắc bộ

Nông dân cũng thê thảm

Miếng ăn quá chật vật

Thân phận như cọng rơm

Vợ nhặt rất dễ dàng

Chiến thắng Điện Biên Phủ,

Thực dân Pháp chạy dài.

Từ chiến khu Việt Bắc,

Cách Mạng về Hà Nội

Hòa bình được lập lại.

 

Ôi thiên nhiên Tây Bắc

Hung bạo mà trữ tình

Người lái đò Sông Đà

Trí dũng và tài hoa

Họa thành bức tranh mới.

 

Miền Nam ngùn ngụt khói

Mỹ khuấy động chiến trường

Bác Phạm Văn Đồng viết:

Ngôi sao Nguyễn Đình Chiểu,

Tỏa sáng trong văn nghệ.

 

Lên mảnh đất Tây Nguyên

Rừng xà nu bừng dậy

Che chở làng Xô Man

Anh Tnú thành anh hùng

Năm ngọn đuốc bốc cháy.

Xuống đồng bằng Cửu Long

Những đứa con cộng sản

Giành nhau đi giết giặc

Trả thù nhà nợ nước

Sáng ngời trên trang văn.

 

Biển nổi cơn cuồng phong

Sóng cồn cào dữ dội.

Biển hát lời bình yên

Sóng dạt dào hạnh phúc

Tình yêu cô gái trẻ.

 

Không có chiến tranh nào

Giết nổi lòng dân ta

Yêu nước và yêu đời

Đất Nước thật bình dị

Trong thơ Nguyễn Khoa Điềm.

 

Sông Hương sao đẹp thế

Chở phù sa văn hóa

Bồi đắp đất kinh thành

Trang giai nhân tuyệt sắc

Ai mà khéo đặt tên?

Lưu Quang Vũ viết kịch

Trương Ba và hàng thịt

Cuộc chiến: sống hay chết?

Muôn mặt cuộc đời thường

Cho ta nhiều suy ngẫm.

 

Thơ văn cũng đổi mới

Đàn ghi ta của Lor-ca

Thơ siêu thực, tượng trưng

Cũng chứa đựng nỗi niềm

Đau xót bậc thiên tài.

 

Về vùng biển Miền Trung

Ngắm Chiếc thuyền ngoài xa

Nặng lòng ngư dân biển

Cuộc sống thật bấp bênh

Tình mẫu tử thiêng liêng.

 

Đất nước bốn ngàn năm

Nhiều thăng trầm, biến cố

Hóa thành văn thành thơ

Muôn đời sau tự hào.

TVT - 2015