Thứ Ba, 21 tháng 8, 2018

PB LỄ TRI ÂN &TRƯỞNG THÀNH (PHÁT)

Bài phát biểu lễ trưởng thành và tri ân Kính thưa Quý vị đại biểu (không có thì bỏ câu này) Kính thưa Quý thầy cô giáo! Kính thưa các bậc cha mẹ ! Hôm nay, nhân dịp lễ trưởng thành của chúng em – một thời khắc thiêng liêng, có ý nghĩa nhất trong cuộc đời áo trắng học trò – cho phép em được xưng là “con” với thầy cô – những người mà chúng con tự coi là cha, là mẹ của chúng con. Kinh thưa thầy cô giáo kính yêu của chúng con! Cổ nhân có dạy: “nhất tự vi sư, bán tự vi sư” nhằm ca ngợi, tôn vinh vai trò của người thầy người cô. Ba năm học tại ngôi trường này, chúng con được thầy cô dạy rất nhiều điều bổ ích. Ba năm trôi qua nhanh quá thầy cô ơi. Chúng con không muốn rời xa vòng tay yêu thương của thầy cô trường Nguyễn Trãi này… Con nhớ lắm những tiết học ở lớp 12, thầy cô rất lo cho chúng con nhưng chúng con chưa thật sự cố gắng học tập, làm cho thầy cô buồn lòng. Con nhớ lắm những giờ sinh hoạt chủ nhiệm, biết bao lần thầy phải lặng im, trầm tư… vì chúng con chưa biết yêu thương nhau. Đặc biệt, con nhớ lắm những lời an ủi, động viên của cô hiệu trưởng đã thắp thêm động lực cho con trong những lúc con bi quan, bế tắc. Sau này, chắc chắn những lời dạy bảo của thầy cô, những lời yêu thương của cô hiệu trưởng sẽ như những bông hoa nở ngát hương thơm dọc theo bước đường con đi. Trong giây phút chia tay, con còn lưu luyến lắm thầy cô ơi! Con muốn được nghe mãi những lời giảng nhiệt huyết của thầy cô, những lời dạy ngọt ngào như bà Tiên trong truyện cổ tích của cô hiệu trưởng. Nhưng “Thời gian đúng là một thứ đáng sợ, nó phũ phàng hơn tất thảy,…”. Chúng con lại phải rời xa thầy cô, cho phép con gửi đến thầy cô lời cảm ơn sâu sắc nhất,… lời xin lỗi chân thành nhất. Công ơn dạy dỗ như trời cao biển rộng của thầy cô mãi mãi chúng con cũng không bao giờ quên! Kính thưa những đấng sinh thành! Chúng con có được hình hài như ngày hôm nay, chúng con được ngồi tham gia trong lể trưởng thành này, chúng con biết cha mẹ phải đánh đổi biết bao nỗi vất vả, buồn phiền, lo lắng. Bây giờ, con đã hiểu câu: “Công cha như núi Thái Sơn – Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”. Tình thương con vô bờ bến của những bậc cha mẹ, có trong những bữa ăn ngon mẹ nấu, có trong những bộ quần áo đẹp thấm đẫm mồ hội của cha, có trong những lo âu trằn trọc thâu đêm của cha mẹ khi con bị bệnh, …vân vân… Làm sao kể hết tấm lòng của cha của mẹ! Vậy mà chúng con chưa một lần nói câu: “Chúng con yêu cha, yêu mẹ lắm”. Hôm nay, con đã trưởng thành, cho phép con nói câu con rất yêu cha yêu mẹ. Và chúng con lại sắp phải rời khỏi vòng tay yêu thương và an toàn của cha mẹ. Chúng con muốn ở mãi trong vòng tay trìu mến ấy, chúng con phải bay vào bầu trời xanh để thử sức mình, phải lăn lộn ra xã hội để trải nghiệm, phải lập công danh sự nghiệp cho tương lai. Công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, bao la như trời biển, chúng con nguyện khắc ghi trong tim, không bao giờ chúng con trả hết. Chúng con cầu chúc cha mẹ được sống mãi với chúng con để chúng con được báo hiếu sau này! Các bạn 12a6 thương mến! Năm học qua, lớp chúng ta có rất nhiều kỉ niệm: buồn nhiều hơn vui vì chúng ta chưa hiểu nhau. Chúng ta làm thầy cô buồn lòng nhiều. Trong giây phút cuối cùng được ngồi quây quần bên nhau, tôi rất mong các bạn xí xóa cho nhau để sau này còn nhớ về nhau những kí ức đẹp. Hãy nhớ về lớp 12a6 này nhé các bạn. Tất cả đều là thành viện lớp 12a6 và chúng ta mãi là bạn của nhau. Tôi hy vọng rằng các bạn đều có suy nghĩ giống như tôi. Chúc các bạn thành công trong kì thi săp tới với những bông hoa điểm 10 đỏ thắm! Lời cuối cùng, cho phép con gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới cô hiệu trưởng, gởi đến cô lời chúc sức khỏe, sự thành công trong sự nghiệp giáo dục! (Cho phép con được tặng cô một bó hoa, xin kính mòi cô lên san khấu ạ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét