Đề bài:
Anh/Chị hãy
viết bài văn trả lời cho câu hỏi sau: “Có
bao nhiêu người có thể thật sự không lấy “cái vẻ bề ngoài” của người khác để
đánh giá đo lường một con người?”
(https://giaoducthoidai.vn, ngày
11/7/2018)
Bài
làm:
Mở bài: Giới thiệu
câu “Có bao nhiêu người có thể thật sự không lấy “cái vẻ bề ngoài” của người
khác để đánh giá đo lường một con người?”
Thân bài:
-
Giải
thích: Bề ngoài là tổng thể những gì thuộc về con
người mà người khác có thể nhìn thấy được bằng mắt thường. Đánh
giá, đo lường là những nhận xét, phán xét của một người về về
khác. Câu hỏi trên nêu lên một thói quen khi nhận xét, đánh giá người
khác thường quan sát cái bên ngoài của con người mà không xem xét,
nhận thấy vẻ đẹp bên trong của họ.
-
Phân
tích:
+ Bên ngoài của con
người biểu hiện ở ngoại hình (xấu / đẹp, dễ nhìn / độc lạ,…), cách
ăn mặc bình dân / quý phái, sang trọng; đơn giả / cầu kì;…), lời nói
(nhẹ nhàng / cộc cằn, khiêm tốn / khoa trương, khoác lác; …), hành
động (ân cần / qua loa, đại khái,…), thái độ, cử chỉ (thân mật / xa
cách, …); kể cả những vật gắn với người như trang sức, xe cộ, nhà
cửa, địa vị,…
+ Bên trong là đạo
đức, phẩm hạnh (tốt / xấu), tâm hồn (cao thượng / dung tục), nhân cách
(nhân hậu / độc ác), tư tưởng (kiên định / lung lay),…
+ Có người nhìn bên
ngoài để nhận xét, đánh giá người khác, chẳng hạn như những người
tham sang nên thường xua đuổi những người rách rưới, dơ bẩn,..; hay
người chủ/người lớn thường hay nghĩ khách hàng/trẻ con là kẻ cắp
khi mất tiền; hoặc như Khá “Bảnh” được giới trẻ thần tượng vì cái
“phong cách” khác lạ, chứ không biết anh ta là người nghiện xì ke, ma
túy và từng phạm tội,…
-
Bình
luận:
+ Mối quan hệ giữa
bên ngoài với bên trọng có khi thống nhất với nhau, “mọi phẩm chất
của dức hạnh là ở trong hành động” (Xi-xê-rông): người có ngoại hình
đẹp, đạo đức tốt, lối sống chan hòa, yêu thương người khác cũng rất
nhiều trong xã hội như hoa hậu Hà Kiều Anh, Mai Phương Thúy,…;
+ Mối quan hệ giữa
bên ngoài với bên trong có khi không thống nhất với nhau như người có
ngoại hình không ưa nhìn nhưng sống rất đẹp như những nông dân chân lắm
tay bùn mà có tấm lòng nhân ái; có người giàu có nhưng sống ích
kỉ, vô tâm,…như những địa chủ phong kiến ngày xưa,…
+ Như vậy, lấy cái
vẻ bên ngoài để đánh giá một con người chưa hắn là đúng, cũng không
hẳn là sai, tùy vào từng trường hợp cụ thể. Từ đó, chúng ta cần
rút ra một bài học ý nghĩa về việc đánh giá người khác. Con người
là một chỉnh thể giữa cái bề ngoài với cái bề trong, giữa lời nói
với hành động, giữa phần người với phần con,… Cần phải xem xét ở
nhiều khía cạnh, nhiều phương diện mới có thể đánh giá đúng người
khác. Tuyệt đối tránh cái nhìn phiến diện, một chiều, hay nhìn hiện
tượng để suy ra bản chất,…
+ Nếu đánh giá, đo
lường đúng một con người thì phát huy được tấm lòng tốt, khả năng,
năng lực của người đó; còn không, ngược lại sẽ làm lụi tắt tinh
thần, có khi biến người tốt thành kẻ xấu,… nên cần cẩn trọng.
+ Cần phê phán những
kẻ hồ đồ, nông cạn, đơn giản trong việc nhìn người, nhìn đời, nhìn
sự vật hiện tượng. Hoặc phê phán những người nói một đằng làm một
nẻo, sống không thật với con người của mình.
+ Trả lời câu hỏi:
Trong cuộc sống xung quanh em, em thấy có rất nhiều người tốt, có cách
nhìn nhận một con người thấu đáo, xem xét kĩ lưỡng nhiều phương
diện chứ không phải chỉ nhìn qua cái bên ngoài.
-
Liên hệ bản thân: Từ câu hỏi trên,
em đã nhận ra bài học về cách sống, cách nghĩ, cách nhận xét con
người. Em không quá coi trọng bên ngoài mà bỏ bê cái tâm hồn bên trong,
cũng không nên quá đề cao cái phần hồn mà coi thường cái bên ngoài.
Em sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân đẹp từ cái bên ngoài đến cái bên
trong, sống không ngụy tạo, giả dối.
Kết
bài:
Câu
hỏi không chỉ có tác dụng hỏi mà còn xoáy sâu vào suy nghĩ của mỗi
người về cách sống, cách đối xử, cách nhận xét đánh giá những
người xung quanh. Hãy rèn cho bản thân mỗi người một nhân sinh quan đúng
đắn. Có như vậy cuộc sống này sẽ tốt đẹp hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét