Cấu trúc nghệ thuật của bài thơ “Tây Tiến”
- Bài thơ được cấu trúc thành bốn
đoạn:
a. Đoạn 1: ( câu 1- câu 14): qua nỗi nhớ da diết của tác giả, hình ảnh đoàn quân Tây Tiến hiện ra trong
cuôc hành quân gian khổ trên cái nền thiên nhiên hùng vĩ, dữ dội.
b. Đoạn 2: ( câu 15- câu 22): những kỉ niệm đẹp về tình quân
dân trong đêm liên hoan và vẻ đẹp thơ mộng của núi rừng.
c. Đoạn 3 ( câu 23- câu 30): khắc họa chân dung người lính Tây
Tiến, cảnh chiến đấu và hi sinh bi tráng của họ.
d. Đoạn 4 ( câu 31- câu 34): gửi lòng mình mãi mãi gắn bó với
Tây Tiến và miền Tây Bắc.
-Bài thơ được hình thành từ một
nỗi nhớ, nỗi nhớ da diết về những người động đội và những ngày tháng, những kỉ
niệm không thể nào quên của chính tác giả trong đoàn quân TâyTiến, gắn với vùng
đất miền Tây hùng vĩ, hiểm trở và thơ mộng. Nỗi nhớ ấy đã đánh thức mọi ấn
tượng, kí ức để kết tinh thành những hình ảnh sống động.
- Những hình ảnh trong kí ức được gợi ra không theo một trật tự rõ ràng,
có thể xáo trộn thứ tự thời gian, không gian nhưng vẫn theo một trình tự khác-
đó là mạch cảm xúc của chủ thể trữ tình. ở đây, cảm xúc hồi tưởng đã lần lượt tái hiện những hình ảnh như sau:
+ Khởi đầu là hình ảnh những cuộc hành quân dãi dầu gian khổ giữa
khung cảnh miền Tây hoang sơ, hùng vĩ, bí ẩn.
+ Tiếp đó, nỗi nhớ gợi về những hình ảnh tươi đẹp, rực rỡ và thơ
mộng. Nổi bật trong đó là những hình ảnh thiếu nữ miền Tây trong đêm
lửa trại và vẻ đẹp huyền ảo trong sương chiều trên dòng nước lũ mộc châu.
+ Tiếp theo, nỗi nhớ được kết tinh lại trong sự khắc họa tập trung, cận cảnh
bức chân dung người lính Tây tiến và sự hi sinh của họ. nỗi nhớ đã đi trọn mạch hồi tưởng của nhà
thơ.
+
Kết thúc, tác giả gửi trọn hồn mình
lên với Tây Tiến và mảnh đất miền Tây Bắc bộ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét