Phân tích hình tượng sóng trong bài thơ “Sóng” của
Xuân Quỳnh
DÀN BÀI
I. Mở bài:
-
XQ là gương mặt tiêu biểu của phong trào thơ trẻ chống Mỹ. Thơ XQ là một tiếng
thơ trẻ trung, tươi mát, đầy nữ tính.
-
Đặc điểm đặc sắc trong thơ tình XQ là bày tỏ trực tiếp tình yêu của người phụ
nữ một cách tự nhiện mà mãnh liệt, đằm thắm.
-
“Sóng” bộc lộ khát vọng một tình yêu vĩnh hằng, cao thượng của trái tim người
phụ nữ đang yêu.
II. Thân bài:
1. Khái quát:
a. Xuất xứ - Hoàn cảnh sáng tác:
“Sóng” được sáng tác năm 1967 trong chuyến đi thực tế của Xuân Quỳnh ở
Thái Bình. In trong tập “Hoa dọc chiến hào”.
b. Ý nghĩa hình
tượng sóng:
- Hình tượng trung tâm, nổi trội, bao trùm cả bài thơ là hình tượng
“sóng”:
+ Sức sống và vẻ đẹp tâm hồn của XQ cũng như mọi sáng tạo nghệ tuật của
bài thơ đều gắn liền với hình tượng “sóng”. Bài thơ là những con sóng tâm tình
của người phụ nữ được khơi dậy khi đứng trước biển khơi mênh mông.
+ Sóng là hình tượng ẩn dụ, là sự hóa thân của XQ. “Sóng” và “em”
vừa hòa nhập làm một, vừa phân đôi để soi chiếu, cộng hưởng. Tâm hồn người phụ
nữ đang yêu soi vào sóng để thấy rõ lòng mình, nhờ sóng biểu hiện những trạng
thái của lòng mình. Với hình tượng “sóng”, XQ đã tìm được cách thể hiện
thật xác đáng tâm trạng của người phụ nữ đang yêu.
- Hình tượng “sóng” được gợi ra trong bài thơ bằng cả âm điệu:
bài thơ có một âm hưởng dạt dào, nhịp nhàng, lúc sôi nổi trào dâng, lúc sâu
lắng thì thầm… Âm hưởng ấy còn được tạo nên bởi khổ thơ 5 chữ, những câu thơ
liền mạch như những đợt sóng miên man, vô tận, như một tâm trạng chất chứa
những khát khao.
2. Phân tích:
a. Khổ 1 + 2: Trạng thái tâm lí đặc
biệt của người phụ nữ đang yêu
- Khổ thơ mở đầu bằng một
phát hiện về sóng:
“Dữ dội và
dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ”
+
Nữ sĩ phát hiện ra hai sự đối lập trong con sóng muôn đời: Dữ dội, ồn ào, mạnh
mẽ, cuồng nhiệt và dịu êm, lặng lẽ, sâu lắng, dịu dàng.
+
XQ thấy sóng mang trong mình tâm trạng, tính cách của người phụ nữ đang yêu, có
sự hài hòa của các đối cực: vừa dịu êm, lặng lẽ nhất lại vừa dữ dội, ồn ào
nhất.
->
Hai câu thơ mở đầu là lời tự thú, tự bạch táo bạo mà êm đềm. Táo bạo vì nó nhận
ra sự mãnh liệt. Êm đềm vì sau những “dữ dội”, “ồn ào” tình yêu của người phụ
nữ vẫn nghiêng đổ về phía cuối câu thơ để dịu dàng và sâu lắng
-
Mỗi con sóng lại mang trong mình một khát vọng lớn. Sóng luôn khao khát tự nhận
thức, tự khám phá, tìm kiếm sự vô biên của tình yêu trong trái tim mình. Vì thế
sóng trở nên quyết liệt, khi “không hiểu nổi mình” … “sóng tìm ra tận bể”, từ
bỏ những nhỏ hẹp, chật chội để tìm đến với sự bao dung, rộng lớn.
-
Biển là hình ảnh của sự bất diệt. Đối diện với biển, XQ liên tưởng tới sự bất
diệt của khát vọng tình yêu. Biển ngàn đời cồn cào, xáo động như tình yêu muôn đời vẫn “bồi hồi” vỗ sóng “trong ngực
trẻ”
“Ôi con sóng
ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ”
b. Khổ 3 + 4: Nhu cầu phân tích, lí
giải tình yêu
-
Sóng từ đối tượng cảm nhận được chuyển thành đối tượng để suy tư. Từ cái nền
mênh mông của thiên nhiên “muôn trùng sóng bể”, dòng suy tư của người phụ nữ
cuộn lên như con sóng khôn cùng. Những câu hỏi trở thành cuộc đối thoại lớn với
vũ trụ về tình yêu:
“Trước muôn
trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Tự nơi nào sóng lên”
-
Xúc cảm tình yêu là xúc cảm mạnh nhất trong trái tim con người. Vì vậy, bao đời
nay tình yêu vẫn là câu hỏi lớn. XQ muốn cắt nghĩa về nguồn gốc của sóng để tìm
lời giải đáp cho câu hỏi về sự khởi nguồn của tình yêu trong trái tim mình
“Sóng bắt đầu
từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau”
->
Thiên nhiên bí ẩn còn có thể lí giải, nhưng không thể dùng lí trí tỉnh táo để
xác định thời điểm chính xác bắt đầu một mối tình. Lời thú nhận của XQ thật hồn
nhiên và chân thành, nó bộc lộ phần nữ tính mềm mại, đằm thắm trong trái tim
người phụ nữ muốn sống và yêu nồng nhiệt, thiết tha.
c. Khổ 5 + 6: Nỗi nhớ tình yêu
-
Tình yêu đi liền với nỗi nhớ. Nỗi nhớ cũng chính là điểm da diết, khắc khoải
nhất của tình yêu. Tâm hồn người con gái đang yêu soi vào sóng, nhờ sóng diễn
tả nỗi nhớ vô tận của lòng mình:
“Con sóng
dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nghĩ đến anh
Cả trong mơ còn thức”
+
Khổ thơ khác biệt (6 câu) là ẩn dụ cho chiều dài mênh mang của nỗi nhớ
+
Hai cặp hình ảnh so sánh độc đáo: Sóng vỗ bờ cả ngày lẫn đêm, em nhớ anh cả lúc
thức lẫn lúc ngủ.
+
Thời gian sinh hoạt còn có giới hạn, thời gian tình yêu thống trị cả tiềm thức
lẫn giấc mơ. Chỉ có trái tim yêu chân thành, mãnh liệt mới khiến tình yêu chiếm
lĩnh cả thời gian và không gian, cả ý thức và tiềm thức như thế.
-
Cuộc đời như đại dương mênh mông, vô cùng vô tận. Con sóng thì nhỏ bé. Nhưng giữa
cái mênh mang của vũ trụ, sóng mới bộc lộ đầy đủ những khát khao cháy bỏng,
những đam mê nồng nhiệt mà vẫn quá đỗi dịu dàng, đằm thắm. Đất trời có bốn
phương nam – bắc – tây – đông, nhưng trong vũ trụ tình yêu của người phụ nữ chỉ
có một phương duy nhất “phương anh”
“Dẫu xuôi
về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh một phương”
d. Khổ 7
+ 8 + 9: Khát vọng tình yêu vĩnh hằng
- Từ nỗi nhớ lúc “dữ dội - ồn ào”, lúc “êm đềm –
lặng lẽ”, ý thơ dồn thành khát vọng sống mãnh liệt của sóng. Sóng tìm đến cái
đích của tình yêu trong một niềm tin mạnh mẽ:
“Ở ngoài
kia đại dương
Trăm ngàn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa”
+ XQ mượn quy luật của sóng biển, mây trời để diễn tả qui luật của lòng
người. Là một phụ nữ nhạy cảm và đa đoan, XQ ý thức rất đời: cuộc sống là “dài,
rộng”, là “muôn vời cách trở”
+ Càng thấp thỏm, lo âu, XQ càng cháy bỏng một niềm tin tha thiết, cảm
động: tình yêu sẽ vượt qua mọi trở ngại để tới đích, như những con sóng “con
nào chẳng tới bờ” và “mây vẫn bay về xa”
- Lời thơ cứ thế triền miên cùng sóng. Cuối cùng sóng hiện ra trong khát
khao hạnh phúc mãnh liệt nhất: khát khao tình yêu vĩnh hằng, bất tử:
“Làm sao
được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ”
+ Đứng trước biển, đối diện
với cái mênh mông rộng lớn của thời gian và không gian XQ ý thức được sự hữu
hạn của đời người và sự mong manh của hạnh phúc.
+ Nhà thơ muốn được có mặt
mãi trên cõi đời để được sống và bất tử trong tình yêu. Khát vọng hóa thân và
phân thân trong sóng thật mạnh mẽ. Hai chữ “tan ra” vừa cháy bỏng nồng nhiệt,
vừa thăm thẳm nỗi niềm phụ nữ_ cái thăm thẳm của hai khát vọng hòa làm một: yêu
hết mình và dâng hiến hết mình. Đó cũng chính là vẻ đẹp thánh thiện của người
phụ nữ trong tình yêu.
III. Kết bài:
- “Ở XQ, tình yêu không bao
giờ chỉ đơn thuần là tình yêu, nó còn tượng trưng cho cái đẹp, cái tốt, cái cao
quí của con người, tượng trưng cho niềm khao khát được hoàn thiện mình” (Lưu
Khánh Thơ)
- “Sóng” là bài thơ bộc lộ
đầy đủ trái tim yêu của XQ, đồng thời tiêu biểu cho tư tưởng và phong cách thơ
XQ ở giai đoạn đầu. Bài thơ xinh xắn, duyên dáng; giọng thơ sôi nổi, thiết tha…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét